Thoáng nhớ mong manh
Một chút hồn nhiên, một chút buồn
Ánh trên đôi mắt bóng sầu vương
Suối mây buông xoã ôm vai nhỏ
Vành nón nghiêng che phủ dáng thương
Bóng ngả em về chênh chếch nắng
Hồn mơ anh đến lập lờ sương
Bâng khuâng tự hỏi... ai mong đợi ?
Thoáng nhớ mong manh… dạ chớm buồn!
Phương Vy
Nỗi buồn giữa đêm
ReplyDelete(thuận nghịch độc)
Đêm trắng thức khuya cảnh phố buồn
Đợi về trăng khuyết ảnh mờ vương
Thềm sau đứng vọng hồn lưu luyến
Mộng ảo chìm sâu biển nhớ thương
Êm khẽ gió xao trời đục khói
Hững hờ mây rũ bóng mờ sương
Mềm môi ủ rượu say cuồng trí
Đêm trắng thức khuya cảnh phố buồn
Nguyễn Chí Hiệp
21.7.2013