Thơ: Chu Thụy Nguyên
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình bầy: Hà Lan Phương
Wednesday, July 31, 2013
Vẫn Đợi Vẫn Chờ
Nhạc Phim: Cuối Đường Hoàng Hôn
Phát sóng trên Đài truyền Hình STBN
Thơ: Thu Nga
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
phối âm: Quang Đạt
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình Bầy: Hà Lan Phương
Phát sóng trên Đài truyền Hình STBN
Thơ: Thu Nga
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
phối âm: Quang Đạt
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình Bầy: Hà Lan Phương
O Huế
Các già xin nghe lời tỏ tình thật táo bạo của Việt Hải:
O ơi nếu đã có chồng
Chồng o có giống tấm lòng như tôi
O nì tôi vốn mồ côi
suốt đời ế vợ thuộc nòi tình si!!!!!
Thơ: Việt Hải
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Quang Đạt
Video clip: Dĩ vãng buồn
Trình bầy: Cao Duy
O ơi nếu đã có chồng
Chồng o có giống tấm lòng như tôi
O nì tôi vốn mồ côi
suốt đời ế vợ thuộc nòi tình si!!!!!
Thơ: Việt Hải
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Quang Đạt
Video clip: Dĩ vãng buồn
Trình bầy: Cao Duy
Tuesday, July 30, 2013
Đêm Mưa Nhớ Anh
Bên kia bờ Thái Bình Dương, nơi mà những hàng Phượng Vĩ đang nở rộ lại có những đêm mưa buồn não nuột. Mưa đôi khi là nhân tố cho tình yêu nẩy nở như những cặp tình nhân lợi dụng cơn mưa tầm tã để trốn lánh mẹ cha tình tự, Mưa cũng đôi khi là tiếng than vãn của cô đơn giá lạnh của đêm về thiếu vắng bóng hình người yêu.
Mời các bạn nghe nỗi than thở trong đêm mưa nhớ anh
Thơ: Tiểu Vu Vy
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Quang Đạt
Video Clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình Bầy: Quỳnh Lan
Mời các bạn nghe nỗi than thở trong đêm mưa nhớ anh
Thơ: Tiểu Vu Vy
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Quang Đạt
Video Clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình Bầy: Quỳnh Lan
Có Nghe Đời Nghiêng
Nhạc: Trịnh Công Sơn
Keyboard: Nguyễn Hải
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình Bầy: Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình Bầy: Hà Lan Phương
Chuyến xe cuối mùa xuân
Chuyến xe đò rời bến chiều nay
Tiễn em về quê ngày giáp tết
Lòng nghe một nỗi buồn in vết
Tình ơi, ta chờ em mãi thôi ...
Chuyến xe cuối đã khuất đường xa
Dáng nhỏ bây giờ không thấy nữa
Bước trở lại bên hè hoa đã úa
Phố vắng tênh chờ đón mùa xuân
Em hỡi, ta chờ em.. chờ em
Lời từ giã chiều qua không nói được
Lời hò hẹn ngày mai gặp nhé
Để thấy em cười tươi như hoa ....
Chuyến xe cuối buồn gửi đi xa
Trả lại cho ta thêm một tuổi
Gửi lại cho em những ngày mới
Yên lành trên ngưỡng cửa cuộc đời
Nguyễn Chí Hiệp
30.7.2013
Tiễn em về quê ngày giáp tết
Lòng nghe một nỗi buồn in vết
Tình ơi, ta chờ em mãi thôi ...
Chuyến xe cuối đã khuất đường xa
Dáng nhỏ bây giờ không thấy nữa
Bước trở lại bên hè hoa đã úa
Phố vắng tênh chờ đón mùa xuân
Em hỡi, ta chờ em.. chờ em
Lời từ giã chiều qua không nói được
Lời hò hẹn ngày mai gặp nhé
Để thấy em cười tươi như hoa ....
Chuyến xe cuối buồn gửi đi xa
Trả lại cho ta thêm một tuổi
Gửi lại cho em những ngày mới
Yên lành trên ngưỡng cửa cuộc đời
Nguyễn Chí Hiệp
30.7.2013
Có bao giờ
Có bao giờ em thôi giận hờn
Để tôi quây quần bên nốt nhạc
Để tôi nâng phím đàn em hát
Du dương những lời tận đáy lòng
Có bao giờ em quên chuyện xưa
Một đêm mưa buồn qua dốc nhỏ
Chờ thật lâu mà tôi chưa đến
Trăng tàn đường phố vắng người qua
Để bây giờ tình mình đã xa
Em khóc cho lần chia ly cuối
Tiếng than hay lời thay câu nói
Tình ơi , ta chia tay đêm nay
Có bao giờ thời gian trở lại
Để tôi một lần được nắm tay
Một lần đưa em qua ngõ tối
Mà nghe giấc mơ tình thật vui ....
Nguyễn Chí Hiệp
30.7.2013
Để tôi quây quần bên nốt nhạc
Để tôi nâng phím đàn em hát
Du dương những lời tận đáy lòng
Có bao giờ em quên chuyện xưa
Một đêm mưa buồn qua dốc nhỏ
Chờ thật lâu mà tôi chưa đến
Trăng tàn đường phố vắng người qua
Để bây giờ tình mình đã xa
Em khóc cho lần chia ly cuối
Tiếng than hay lời thay câu nói
Tình ơi , ta chia tay đêm nay
Có bao giờ thời gian trở lại
Để tôi một lần được nắm tay
Một lần đưa em qua ngõ tối
Mà nghe giấc mơ tình thật vui ....
Nguyễn Chí Hiệp
30.7.2013
Monday, July 29, 2013
Vài ghi nhận của cố thi sĩ ĐCCB về buổi ra mắt 3 CDs 09/2005
Đêm Ra Mắt 3 CDs của Nguyễn Hải - Hà Lan Phương
Thứ Bảy ngày 24 tháng Chín, 2005 tại Arlington, Texas
Ngoài những tin tức nóng bỏng của mưa gió bão bùng Katrina, những bàn bạc về các cuộc di tản của dân chúng bởi cơn bão Rita từ Texas Gulf Coast đang hung hăng tiến sâu vào nội địa của tiểu bang Texas trong hai tuần lễ cuối cùng của tháng 9 cũng xôn xao không kém.
Cùng một lúc, tại những thành phố lận cận của Arlington, đang có những tổ chức văn nghệ, tiệc dạ vũ, lạc quyên từ các Trung tâm Asia, Hội Chuyên Gia Fort Worth, Dallas v...v... hầu gây quỹ để giúp đỡ đồng bào nạn nhân cơn bão Katrina thuộc tiểu bang Louissiana. Tại Arlington, trong đêm thứ bảy 24 tháng 9, 2005 nhạc sĩ Nguyễn Hải và Hà Lan Phương cũng đã tổ chức buổi dạ tiệc "Đến Cùng Tôi" ra mắt 3 CDs nhạc phổ thơ từ các thi hữu thuộc bút nhóm Trinh Nữ cũng đã được tiến hành bất chấp những lo lắng và trở ngại của cơn bão Rita đang xâm nhập vào địa phần Texas.
Trần thị Hà Thân từ California đã hủy bỏ chuyến đi vì cơn bão Rita. Thật tiếc là Hà Thân không đến, vì trời hôm ấy rất đẹp, gió nhè nhẹ và không có một giọt mưa nào, mặc dù Hà Thân đã gọi phone đùa "em vái trời cho mưa xuống". Tôi nghĩ, chắc đã có rất nhiều người hủy bỏ chuyến đi này mà tôi không biết đến. Dù vậy, tôi cũng đã gặp được vài gương mặt quen thuộc từ bút nhóm Trinh Nữ đã đến tham dự và ủng hộ như TH, Hoa Cỏ và Trần Diễm Thuý đêm nay.
Chương trình đã được diễn ra rất long trong tại Lemon Grass Restaurant với hơn 300 quan khách tham dự. Anh Nguyễn Hải và chị Hà Lan Phương xúng xính trong bộ y phục mới như đôi uyên ương trẻ trung duyên dáng. Sau phần chào đón khai mạc của anh chị, sau buổi chào Quốc Kỳ và Phút Mặc Niệm trang nghiêm, nhạc sĩ Phan Đình Minh đã thay mặt giới thiệu tác phẩm cùng tác giả của 3 CDs Tóc Mây, Cũng Một Thời và Mùa Lạ. Ông chủ nhiệm Vietnam Weekly News ,Trần Lộc, cũng đã phát biểu ý kiến về mối liên hệ văn hoá giao duyên giữa thơ và nhạc.
Buổi dạ tiệc với các món ăn vừa ý thực khách được đi song song với chương trình nhạc thính phòng đã bắt đầu ngay sau đó trong bầu không khí sống động, vui nhộn và trữ tình, với những bản nhạc chọn lọc từ 3 CDs nói trên qua các giọng ca của các ca sĩ quen thuộc địa phương.
Chương trình dạ vũ nhạc tour hài hoà, du dương đã tiếp nối với ban nhạc The Friends Band và các ca sĩ địa phương giúp vui.
Buổi Ra Mắt 3 CDs của Nhạc sĩ Nguyễn Hải - Hà Lan Phương đã thành công mỹ mãn bất chấp mưa gió bão bùng đe doạ. Cũng không quên nhắc, Nhạc sĩ Nguyễn Hải - Hà Lan Phương đã trao tòan bộ tiền bán CD , và tiền ủng hộ của các doanh nhân địa phương , tổng cộng là $2000, đến Ủy Ban Cứu Trợ của cộng đồng Fort Worth Dallas để giúp đở nạn nhân bão lụt Việt Nam Katrina.
Xin chúc mừng anh chị Nguyễn Hải - Hà Lan Phương và nghĩa cử cao đẹp của anh chị.
ĐCCB
Thứ Bảy ngày 24 tháng Chín, 2005 tại Arlington, Texas
Ngoài những tin tức nóng bỏng của mưa gió bão bùng Katrina, những bàn bạc về các cuộc di tản của dân chúng bởi cơn bão Rita từ Texas Gulf Coast đang hung hăng tiến sâu vào nội địa của tiểu bang Texas trong hai tuần lễ cuối cùng của tháng 9 cũng xôn xao không kém.
Cùng một lúc, tại những thành phố lận cận của Arlington, đang có những tổ chức văn nghệ, tiệc dạ vũ, lạc quyên từ các Trung tâm Asia, Hội Chuyên Gia Fort Worth, Dallas v...v... hầu gây quỹ để giúp đỡ đồng bào nạn nhân cơn bão Katrina thuộc tiểu bang Louissiana. Tại Arlington, trong đêm thứ bảy 24 tháng 9, 2005 nhạc sĩ Nguyễn Hải và Hà Lan Phương cũng đã tổ chức buổi dạ tiệc "Đến Cùng Tôi" ra mắt 3 CDs nhạc phổ thơ từ các thi hữu thuộc bút nhóm Trinh Nữ cũng đã được tiến hành bất chấp những lo lắng và trở ngại của cơn bão Rita đang xâm nhập vào địa phần Texas.
Trần thị Hà Thân từ California đã hủy bỏ chuyến đi vì cơn bão Rita. Thật tiếc là Hà Thân không đến, vì trời hôm ấy rất đẹp, gió nhè nhẹ và không có một giọt mưa nào, mặc dù Hà Thân đã gọi phone đùa "em vái trời cho mưa xuống". Tôi nghĩ, chắc đã có rất nhiều người hủy bỏ chuyến đi này mà tôi không biết đến. Dù vậy, tôi cũng đã gặp được vài gương mặt quen thuộc từ bút nhóm Trinh Nữ đã đến tham dự và ủng hộ như TH, Hoa Cỏ và Trần Diễm Thuý đêm nay.
Chương trình đã được diễn ra rất long trong tại Lemon Grass Restaurant với hơn 300 quan khách tham dự. Anh Nguyễn Hải và chị Hà Lan Phương xúng xính trong bộ y phục mới như đôi uyên ương trẻ trung duyên dáng. Sau phần chào đón khai mạc của anh chị, sau buổi chào Quốc Kỳ và Phút Mặc Niệm trang nghiêm, nhạc sĩ Phan Đình Minh đã thay mặt giới thiệu tác phẩm cùng tác giả của 3 CDs Tóc Mây, Cũng Một Thời và Mùa Lạ. Ông chủ nhiệm Vietnam Weekly News ,Trần Lộc, cũng đã phát biểu ý kiến về mối liên hệ văn hoá giao duyên giữa thơ và nhạc.
Buổi dạ tiệc với các món ăn vừa ý thực khách được đi song song với chương trình nhạc thính phòng đã bắt đầu ngay sau đó trong bầu không khí sống động, vui nhộn và trữ tình, với những bản nhạc chọn lọc từ 3 CDs nói trên qua các giọng ca của các ca sĩ quen thuộc địa phương.
Chương trình dạ vũ nhạc tour hài hoà, du dương đã tiếp nối với ban nhạc The Friends Band và các ca sĩ địa phương giúp vui.
Buổi Ra Mắt 3 CDs của Nhạc sĩ Nguyễn Hải - Hà Lan Phương đã thành công mỹ mãn bất chấp mưa gió bão bùng đe doạ. Cũng không quên nhắc, Nhạc sĩ Nguyễn Hải - Hà Lan Phương đã trao tòan bộ tiền bán CD , và tiền ủng hộ của các doanh nhân địa phương , tổng cộng là $2000, đến Ủy Ban Cứu Trợ của cộng đồng Fort Worth Dallas để giúp đở nạn nhân bão lụt Việt Nam Katrina.
Xin chúc mừng anh chị Nguyễn Hải - Hà Lan Phương và nghĩa cử cao đẹp của anh chị.
ĐCCB
Niệm Nhiên và Kỷ Niệm Họp Mặt Whasington DC tháng 04-2005
Thoạt đầu, từ những dòng nhạc, lời thơ, đã là nhịp cầu cho Niệm Nhiên (NN) quen biết với anh chị ca nhạc sĩ Nguyễn Hải (NH) và Hà Lan Phương (HLP).
NN nhớ có lần hỏi là tại sao chị HLP chuyên viết nhạc tình, trong lúc anh NH thì nghiêng về nhạc đạo ca Phật giáo, hoặc những bài nhạc có tính chất chân, thiện, mỹ của tâm linh ? Chị HLP trả lời là đối với chị thì tình yêu là đề tài bất tận tạo ra bao nguồn cảm hứng cho dòng nhạc của chị . Riêng anh NH thì khác, sau một thời gian viết nhạc tình ca, anh chuyển hướng viết nhạc đạo ca vì anh muốn dùng lời thơ, dòng nhạc chuyên chở những điều giáo hoá của Bụt đến thính giả và đạo hữu, và cũng để chính thân tâm được an ủi về những lầm lẫn thời trẻ nhỏ nghịch phá, một thời đi bắt kỳ nhông tắc kè hại chết vật. Khi nghe anh Nguyễn Hải tâm sự như vậy, NN đã đùa rằng lối sám hối cuả anh du dương quá. Nghĩ mình cũng nặng nghiệp , và vì không có đủ thể lực để lạy 108 lại mỗi khóa lễ sám hối, nên NN xin anh cho nhập môn phái Sám Hối Du Dương . Và từ ấy, là khởi đầu của tình thân giữa anh chị NH & HLP và NN.
Những điện thư và điện thoại cho nhau, khi thì tán ngẫu vụn vặt quanh đời sống, lúc bàn về thơ nhạc, rồi lại nghịch phá nói chuyện tuế vui, và gần gũi hơn nữa là những tỉ tê vui buồn, quan tâm đã làm chị HLP và NN càng thân mến nhau hơn.
Trời tháng Tư Washington DC rộ mùa hoa anh đào. NN rất vui khi anh chị NH &HLP nhận lời mời sang thăm vùng thủ đô Washington DC.
À, mà chuyện cũng đâu đơn giản đến vậy! Thật ra là thoạt đầu, vì quá bận công việc làm, nên anh NH đành phải đồng ý để chị HLP đi một mình sang thăm NN. Rồi, chỉ cách mỗi hai ngày hôm sau, khi mở hộp thư, Nhiên thấy có "thông điệp" của chị HLP bảo rằng anh NH đã thu xếp được việc làm và sẽ đi chung với chị sang thăm NN. Thật ra lý do anh NH không an tâm để chí HLP đi một mình là vì thể lực chị hiện đang không khoẻ . Anh NH luôn ân cần chăm sóc cho chị HLP, anh rất lo lắng khi để chị đi một mình . Biết cả anh chí NH & HLP đều sang thăm, NN càng vui thêm.
Bên vùng Virginia và Washington DC này, trong Đặc Trưng và bút nhóm Trinh Nữ. NN chỉ biết có anh Cao Nguyên (CN) mà NN đã gặp qua đôi lần, chị Hoàng Lan Chi (HLC) thì chưa lần gặp, và cô em Trần Vũ Liên Tâm (LT) cũng chưa gặp lần nào. NN gởi thông báo mời các anh chị em ấy để cùng đến họp mặt cho vui .
Gần hai tuần chờ đợi mà Nhiên cứ lo, tại vì muà hoa anh đào bắt đầu nở vào những ngày đầu của tháng Tư, mỗi ngày hoa nở càng rộ hơn. Hoa anh đào nở và tàn trong vòng hơn hai tuần mà thôi, có lẽ vì cánh hoa quá mong manh nên dễ rụng tàn. Những ngày thời tiết xấu, nhìn vài cánh hoa đào rơi theo gió, rụng theo mưa là NN mong sao trời đừng mưa đừng gió, vì sợ hoa đào rụng hết sẽ không còn dịp để anh chị đi ngắm hoa anh đào dọc theo bờ sông Potomac .
Rồi ngày trông đợi cũng đến. Sáng thứ Bảy hôm ấy, Nhiên ghé ngang nhà của chị HLC rước chị, rồi vòng ra chỗ Bí học kèm, đón con tan lớp. Sau đó, về nhà để gặp anh CN và cô em LT, rồi tất cả cùng nhau đi ra phi trường đón anh chị NH & HLP. Vì muốn dành một chút bất ngờ, nên không cho anh CN biết là NN đi đón chị HLC. Khi thấy chị HLC bước ra khỏi xe, anh CN ngạc nhiên chào chị HLC bằng câu “Ủa, Sài Gòn Bà Bà đi đây đây ?” và chị HLC cũng vui đáp lại câu chào “ông xứ núi ” . Cô nhỏ TVLT cũng là tay lái xe rất cừ, tìm đường cũng giỏi, đến khá đúng giờ. (Chị NN cảm ơn cô bé LT đã dành nhiều nhiệt tình cho họp mặt, vì em phải lái xe suốt bốn tiếng đường xa từ vùng núi phía tây Virginia đến Washington DC). Đi cùng với LT là cô em tên Chút (tên gọi trong gia đình ấy dễ thương quá!) Bé tên Chút, nhưng ước muốn dự định tương lai của em thì không bé chút tí nào, vì khi hỏi em đang theo học nghành gì trong đại học, thì Chút nói rằng em đang học nghành giáo dục để sau này em đào tạo thầy cô giáo . Các anh chị cùng bật cười .. và NN nói là .. nghề gõ đầu trẻ đã oai rồi, mà Chút còn muốn hành nghề gõ đầu của những người đi gõ đầu trẻ thì .. chao ơi, càng oai hơn.
Chuyến bay của anh chị NH & HLP đến đúng giờ, và phái đoàn Virginia đón ngay trước cửa phi trường. Khi gặp nhau chị HLP và NN ôm chầm mừng rỡ như hai chị em thân thương đã lâu chưa gặp, tuy rằng đây là lần đầu tiên diện kiến . Mọi người ai cũng vui, kết tình quý mến rất mau. Anh chị NH & HLP vui, nghệ sĩ tính, chân tình, cở mỡ . Anh CN và chị HLC rất hoạt bát, mến khách . Hai cô em LT và Chút dễ hoà đồng theo các cô chú (CN, HLC, NH, HLP) và chị (NN), nên tiếng nói tiếng cười vui đằm thắm trong buổi cơm họp mặt.
Sau buổi ăn, trời chiều hãy còn nắng sáng. Muà xuân Virginia nắng mịn tươi, không khí ấm dễ chịu , mọi người cùng rủ nhau đi dạo thủ đô Washington DC một vòng, và chỉ định NN làm hướng đạo dẫn đường . NN nhoẻn miệng cười nhận lời, mà lòng lo lo bởi vì cứ như mười lần lái xe sang DC là bị lạc đường hết tám lần là ít! Vậy mà, hôm ấy may làm sao, chạy đúng đường đến bờ sông Potomac một mạch không lạc!
Khung cảnh tuyệt đẹp. Dọc dài theo hai bên bờ sông là đôi hàng cây hoa anh đào còn trĩu đầy hoa, có những cây hoa màu trắng, và những cây hoa màu hồng phấn, xen vào nhau tươi đẹp sắc màu muà Xuân . Khách bộ hành di đọc theo bờ sông ngắm cảnh và hưởng không khí ấm áp đẹp trời, khi thành phố bừng lên sức sống mùa Xuân, sau mấy tháng mùa Đông lạnh cóng u ám thiếu sức sống .
Anh NH đi bên cạnh chị HLP tay đan trong tay, tình tự, NN đứng nhìn hai anh chị, mà ngưỡng mộ thật nhiều, vì ngoài sự yêu thương, quý trọng nhau trong tình nghĩa vợ chồng , anh chị còn chia nhau sở thích đam mê về âm nhạc sáng tác và ca hát . Dòng nhạc của chi. HLP luôn có anh NH nắn nót từng note, từng cung bậc cho thêm đạt giá trị nghệ thuật . Và, tiếng hát ngân nga của chi. HLP được đệm bằng những âm giai từ ngón đàn keyboard của anh NH, cho giọng hát du dương mượt mà hơn . Theo NN nhận thấy thì hiếm lắm, rất ít một số cặp vợ chồng có cùng sở thích và bổ xung cho nhau hài hoà tương đồng như vậy.
Mọi người đi dạo quanh bờ sông Potomac và chụp hình lưu niệm. Sau đó, về lại nhà NN. Anh CN mời thêm người bạn họa sĩ là anh Lê Văn Lai (LVL) cũng cư ngụ trong vùng northern Virginia . Cây đàn guitar lâu ngày chùng dây lạc âm, bụi phủ của NN có dịp được so lại cung bậc và ngân theo ngón đàn của anh NH. Chi. HLP hát say sưa những bài nhạc, không riêng gì của anh chị sáng tác, mà của những Từ Công Phụng , Phạm Duy, Trịnh Công Sơn, Ngô Thụy Miên .. v..v.. Đặc biệt là anh chi. NH & HLP song ca hài hoà rất hay, vậy mà các bài hát của chi. HLP trong CD nhạc đã phát hành, và nhạc của anh chị trên Trinh Nữ, trên những diễn đàn khác và ngay trong websiter của anh chị lại không có phần song ca là điều thiếu sót rất tiếc. Anh LVL rất thích hát, và có giọng hát trẻ trung . Anh hát vài sáng tác hiếm, lạ, mà anh đã biết từ những năm tháng trong tù cải tạo, bạn bè truyền miệng hát nhau nghe. Anh nhớ mãi đến bây giờ. Những bài hát rất trữ tình, đồng thời mang âm hưởng buồn số phận của người bị tù đày thất trận sa cơ . Vui nhất là khi anh LVL vừa hát vừa diễn tả bằng nhịp lả lướt bước theo điệu nhạc . Mọi người vui thích quây quần trong không khí tình thân bạn hữu và gia đình.
Mê mải đàn hát đến gần một giờ rưỡi khuya . Buổi cơm chiều lúc năm giờ đã tiêu hết, và bao tử lại đói . NN mời tâ’t cả đi ăn khuya . Khi buông đàn, anh LVL có vẻ tiếc vì vẫn còn muốn tiếp tục hát, chưa chịu “hạ cánh màn nhung” cho ca nhạc sĩ đi ăn hoành thánh mì . Thế là mọi người lên xe, lái nửa tiếng đường xa đi ăn khuya. Trời càng về khuya sương càng xuống lành lạnh, chị HLP đã thấm mệt sau chuyến đi trên phi cơ, và buổi dạo quanh bờ sông Potomac ngắm hoa đào , nhưng vì chị muốn chìu ý cô em NN có thú đi ăn khuya, nên chị gắng vui mà đi . Những tô mì nóng tỏa khói, sợi mì vưà chín tới, dai, dòn dòn, những viên hoành thánh nhân tôm thịt hương vị thơm ngon đã làm “đẹp” bao tử và đáng công lái xe xa đến quán .
Ngày Chủ Nhật, sau điểm tâm sáng, hai cô em LT và Chút phải lái xe trở về, mặc dù còn luyến tiếc muốn lưu lại lâu hơn, nhưng vì phải lái suốt bốn tiếng đường xa, và chiều ấy các em có buổi họp tập hát , nên LT và Chút đành chia tay mọi người .
Chương trình ngày Chủ Nhật, do lời mời của chị HLC, mọi người cùng đi dự buổi ra mắt CD thơ phổ nhạc của nữ thi sĩ Lan Quỳnh và nhạc sĩ Nguyên Thanh . Trong buổi ấy, chi. HLP được mời lên đóng góp giúp vui một bài hát. Khi nghe chị hát trên sân khấu với hệ thống âm thanh tân kỳ của ban nhạc, giọng chị ngân cao, mạnh, rõ và luyến láy hay hơn là trong CD nhạc của chị phát hành, và hơn hẵn các bài hát đăng trong Trinh Nữ dưới dạng MP3. Khi chị cất tiếng hát, giọng mạnh, trong, mượt mà đã bất ngờ tạo chú ý cho người, vì lúc ấy, không khí hội trường đang loãng trong tiếng nói chuyện, tiếng ồn từ từ lắng lại, mọi người dường như im để thưởng thức giọng hát ấy . Sau khi hát xong, chị HLP nói đùa rằng sở dĩ chị có được chất giọng mạnh và cao như vậy là vì chị luyện giọng bằng cách cứ mắng chồng chửi con suốt ngày . Và, chị đuà thêm bằng lời khuyên là các bà ai đang muốn làm ca sĩ có giọng hát như chị thì cứ việc mỗi ngày chửi con mắng chồng suốt sáng đến chiều. Cả hội trường cười rộn lên . NN đưa mắt nhìn anh NH, anh cũng cười và lắc đầu, tỏ vẽ như chịu thua cô vợ nghịch đùa của anh .
Sau buổi dự ra mắt CD thơ nhạc , anh CN lái xe về lại nhà. Anh ở cách vùng thủ đô hơn hai tiếng đường xa, nên anh vội chuẩn bị về trước khi trời tối khó thấy rõ đường. Lẽ ra NN muốn đưa anh chị NH & HLP đi dạo thêm vòng thủ đô Washington DC để xem sơ qua các đền đài tưởng niệm, nhưng lưng của chị HLP lại bị đau, nên thôi về nhà nghỉ ngơi .
Buổi chiều ấy, anh chị NH & HLP, NN và Bí ăn cơm tối thân mật trong gia đình . Ba anh chị em trò chuyện nhiều lắm, từ những sinh hoạt văn nghệ đến những vấn đề tư riêng trong hoàn cảnh sống , tâm sự cho nhau nghe như anh chị em trong một gia đình .
Tối đó, sau buổi cơm chiều, NN vào sở làm lo cho xong một số việc để ngày thứ Hai không phải đến sở, và được ở nhà thêm buổi sáng với anh chị , trước khi đưa ra phi trường . Anh chị NH & HLP cố thuyết phục NN đừng đi làm buổi chiều Chủ Nhật. NN biết anh chị quan tâm cho NN, nhưng NN chỉ có chút việc cần làm thôi, và sẽ trở lại nhà trong vòng hai tiếng sau .
Vì NN đi làm rồi, anh chi. NH & HLP không có ai theo tán ngẫu tỉ tê mãi, nên có thời giờ sáng tác nhạc . Thế là sáng hôm sau, anh NH vưà uống xong ly cà phê, là dạo đàn cho chị HLP hát NN nghe bài Potomac Muà Nhớ. Trong bài hát có tên NN, chao ơi NN ngại quá, vốn tính lại rất mắc cở! Khi đề nghị anh chị NH & HLP lấy tên NN ra và thế vào bằng danh từ nào khác có tính cách chung chung hơn, thì anh NH nói rằng anh chị viết bài nhạc vì mến thương cô em, nên hãy nhận bằng thân tình đừng ngại ngùng gì hết. Vâng, NN nhận và trân quý tình thân thương của anh chị.
Khi nghe xong, NN có nhận định như sau. Theo NN thì một sáng tác vừa viết xong có nét hay, lạ trong dạng hãy còn nguyên khai, rất riêng và hoàn toàn biểu hiện rõ nguồn cảm xúc của người soạn nhạc. Có thể, cũng sáng tác ấy khi đã được hoàn chỉnh thì nó được nét chau chuốt hơn, hoàn chỉnh hơn về phần nhạc lý, nhưng chất nguyên sơ của nó và sự tự nhiên dản dị sẽ bị gọt giũa mất đi ít nhiều. Cũng như khi chị HLP hát ca khúc mà chị vừa sáng tác, nhạc phẩm còn quá mới, có thể chất giọng không ngân nga luyến láy điêu luyện thu hút hồn người nghe liền khi ấy, vì người ca sĩ hãy còn quá lạ với bài hát . Tuy nhiên, trong chút bở ngở ấy , nếu người nghe đừng vội, và nếu chú tâm để ý, thì sẽ tìm được âm hưởng say sưa, hát với trọn niềm đam mê. Điều này NN nhận thấy rất rõ qua sự so sánh giữa những bài hát đăng trong Trinh Nữ và những bài hát trong các CD do NH & HLP đã phát hành. NN nhận thấy rằng dòng nhạc và giọng hát của những bài soạn vừa xong là chị HLP ha’t liền, để kịp đưa vào đăng trong Trinh Nữ (cho mọi người cùng thưởng thức dòng nhạc mới của ngày hôm ấy) có nét nguyên sơ , tựa như một đứa con tinh thần vưà thành hình và sinh ra đời từ tâm trí người soạn nhạc . Cũng chính những bài hát ấy, sau khi đã được hoà âm phối khí, và đã được hát đi, hát lại nhiều lần cho nhuần, thì tất nhiên những bài hát ấy hoàn hảo hơn về nhạc lý tiết tấu giai điệu sẽ du dương hơn , nhưng nét nguyên sơ rất dễ thương đã không còn nữa . Sự khác biệt ấy, bài nhạc vừa soạn xong ví như một đứa trẻ ngây thơ theo sự chau chuốt biến dạng thành một người trưởng thành .
Lưu luyến mấy rồi giờ chia tay, tạm biệt cũng phải đến! NN đưa anh chi. NH và HLP ra phi trường . Tuy buổi hợp mặt thời gian rất ngắn, chỉ vỏn vẹn hai ngày cuối tuần, nhưng đã để lại nhiều kỷ niệm, tình thân thương, mến quý trong lòng bạn bè .
Vâng, trong cõi ão vẫn có đó những chân tình nối nhịp bằng những đồng cảm qua văn thơ, âm nhạc, để rồi mối thân tình ấy được vun bồi bằng cảm thông, cởi mở và thành thật tình người, những con người về từ muôn nhánh sông đời.
Biển Rộng
Biển tự muôn thuở vẫn là nguồn cảm hứng của thi nhân, Biển có đôi khi hiền hoà êm lặng và bao la như lòng yêu thương của mẫu tử, cũng có khi gào thét hung hăng và tàn nhẫn hơn tất cả những tàn nhẫn trên thế gian như Katryna hủy hoại và tận diệt lại có lúc nhẹ nhàng mơn trớn bờ đá như những mơn trớn tình tự và như tiếng hát văng vẳng vọng lại từ xa khơi. Ôi biển, một danh từ mà con người khai thác không bao giờ cạn .
Xin mời các già nghe Tuệ Kiên khai thác biển qua bài thơ biển rộng
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Nguyễn Hiền
Video clip: Dĩ Vãng buồn
Trình bầy: Hà Lan Phương
Xin mời các già nghe Tuệ Kiên khai thác biển qua bài thơ biển rộng
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Nguyễn Hiền
Video clip: Dĩ Vãng buồn
Trình bầy: Hà Lan Phương
Saturday, July 27, 2013
Cho Tôi Xin
Trần Trung Đạo, Một thanh niên tràn đầy nhiệt huyết của lòng yêu tổ quốc
Mời các bạn lắng nghe để cảm phục lời thơ thật đáng yêu của anh.
Thơ: Trần Trung Đạo
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Video Clp: Dĩ Vãng Buồn
Trình bầy: Hà Lan Phương
Mời các bạn lắng nghe để cảm phục lời thơ thật đáng yêu của anh.
Thơ: Trần Trung Đạo
Phổ nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Video Clp: Dĩ Vãng Buồn
Trình bầy: Hà Lan Phương
Friday, July 26, 2013
Cô Bé Ngồi Thềm Vắng
Cô bé ngồi thềm vắng, cô đang chờ gì?
Mời các già lắng nghe để biết câu trả lời!
Thơ: Diêu Linh
Nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Quang Đạt
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình bầy: Hà Lan Phương
Mời các già lắng nghe để biết câu trả lời!
Thơ: Diêu Linh
Nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Phối âm: Quang Đạt
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình bầy: Hà Lan Phương
Đêm Huế Đợi Người
Thơ: Nguyễn Chí Hiệp
Nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Trình bầy: Hà Lan Phương
Vide clip: Dĩ Vãng Buồn
Nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Trình bầy: Hà Lan Phương
Vide clip: Dĩ Vãng Buồn
Thursday, July 25, 2013
Tháng sáu tình ta
Tháng sáu tình ta
Tháng sáu, mơ về ngang lối xưa
trời mưa lất phất gió đong đưa
bên anh lối nhỏ hồn thơ ấm …
nhung nhớ tràn về, quên vẫn chưa!
Tiếng cười ròn rã hôm xưa ấy
hoài vọng âm tình vang thiết tha
ánh mắt đong đầy bao luyến ái
vẫn chờ, vẫn đợi tháng ngày qua
Lạ lắm! Tình ta anh biết không?
nhẹ nhàng êm ái như dòng sông
như mây loang nhạt khung trời tím
xao xuyến đôi tim mộng thắm hồng
Anh có nghe chăng… có nghe chăng (?)
trong mưa tiếng nhớ quện rền vang
từ lòng em gửi về anh đó
để những đêm thâu bớt lạnh lùng
Tháng sáu xưa qua như cánh chim
tình ta vẫn mãi khắc trong tim
xa nhau, bóng nhỏ, anh còn nhớ?
hay đã mờ dần trong lãng quên?
Tiếng cười ròn rã hôm xưa ấy
hoài vọng âm tình vang thiết tha
ánh mắt đong đầy bao luyến ái
vẫn chờ, vẫn đợi tháng ngày qua
Lạ lắm! Tình ta anh biết không?
nhẹ nhàng êm ái như dòng sông
như mây loang nhạt khung trời tím
xao xuyến đôi tim mộng thắm hồng
Anh có nghe chăng… có nghe chăng (?)
trong mưa tiếng nhớ quện rền vang
từ lòng em gửi về anh đó
để những đêm thâu bớt lạnh lùng
Tháng sáu xưa qua như cánh chim
tình ta vẫn mãi khắc trong tim
xa nhau, bóng nhỏ, anh còn nhớ?
hay đã mờ dần trong lãng quên?
Phương Vy
Lớp nhạc cuối cùng
Bọn trẻ xúm lại quây quần bên cái vòng tròn hột xoài vẽ trên mặt đất .
Đây là trò chơi dân gian của lủ trẻ miền quê , sau khi vẽ cái vòng hình
hột xoài thì gạch hai gạch dài hai đầu làm hai tụ cái , còn lại chia ra
hai bên mổi bên năm ô . Trong hai ô đầu thì đặt hai cục đá bằng nửa bàn
tay làm quân cái , con lại các ô nhỏ mổi ô rải năm cục đá nhỏ làm quân
đi . Cứ thế sau khi " oản tù tì " Thì bên thắng sẽ hốt quân bên mình bất
cứ tụ nào rải về hướng mình thích , cứ rải hết thì hốt tụ kế rải cho
đến khi có một ô trống trước mặt , lấy tay đập vào đó ăn phần quân cờ
trong ô kế tiếp bất kể tụ đó là tụ nào kể cả tụ cái , nếu như có các ô
kế tiếp cách khoãng đều nhau , nghĩa là cứ cách một ô đến một tụ thì đập
tay vào ô trống kế tiếp ăn luôn . Khi hết quân trên bàn thì bên nào
nhiều quân thì bên đó thắng . Nhưng nếu rải đến sát tụ cái mà hết quân
đi thì kể như bí , lúc đó mới đến phía đối diện mới được đi
- Ê Hòa ! Ăn gian quá vậy hử . Thằng Ngọc vừa nói vừa sỉ ngón tay vào trán thằng Hòa
- Hông dám đâu ! Tui hốt tụ này chớ bộ , ai ăn gian nè ! Sao hồi này giờ hông dòm , bây giờ tui hốt rồi nhe ! Chuẩn bị chìa cái lổ tai đây để búng nào . Hòa vừa nói vừa thò tay hốt miệng cười ngất ngư .
- Hòa nè ! Ráng ăn nghe ! Còn cái phần búng lổ tai thì tặng cho tui nhen !. Thằng Kiều ngồi ngoài vừa nhìn vừa lên tiếng vừa cười ha hả . Cả bọn đang chơi trò khoanh tụ đếm đá , ai thắng thì được búng lổ tai đối thủ năm cái ! Có quyền tặng người khác búng dùm luôn , tiếng nói cười rôm rã lẫn tiếng chí choé , giành giật . Cả bọn đang chơi nói cười khanh khách thì nghe tiếng gọi ơi ới từ phía sau
- Thôi nghỉ chơi tới giờ rồi ! Chúng mình đến nhà thầy Phát đi nào ! thằng Vỹ vừa chạy đến gần vừa nói thật lớn
- Còn sớm mà ! Chơi thêm một chút nữa ! Uổng lắm . Thằng Sơn nhăn mặt cào nhào vì còn mê mẩn với trò chơi
- Sớm gì nữa ! Nghỉ thôi mai diễn rồi ! Nhanh chân cho nhờ tí nào !. Thằng Vỹ vừa nói vừa nghênh cái mặt hếch lên ra chiều việc rất quan trọng và khẩn trương .
- Vậy thì mình đi ! Kẻo thầy chờ !. Thằng Sơn vừa nói vừa đứng dậy phủi đít quần , xỏ chân vào dép
- Ê Hòa ! Ăn gian quá vậy hử . Thằng Ngọc vừa nói vừa sỉ ngón tay vào trán thằng Hòa
- Hông dám đâu ! Tui hốt tụ này chớ bộ , ai ăn gian nè ! Sao hồi này giờ hông dòm , bây giờ tui hốt rồi nhe ! Chuẩn bị chìa cái lổ tai đây để búng nào . Hòa vừa nói vừa thò tay hốt miệng cười ngất ngư .
- Hòa nè ! Ráng ăn nghe ! Còn cái phần búng lổ tai thì tặng cho tui nhen !. Thằng Kiều ngồi ngoài vừa nhìn vừa lên tiếng vừa cười ha hả . Cả bọn đang chơi trò khoanh tụ đếm đá , ai thắng thì được búng lổ tai đối thủ năm cái ! Có quyền tặng người khác búng dùm luôn , tiếng nói cười rôm rã lẫn tiếng chí choé , giành giật . Cả bọn đang chơi nói cười khanh khách thì nghe tiếng gọi ơi ới từ phía sau
- Thôi nghỉ chơi tới giờ rồi ! Chúng mình đến nhà thầy Phát đi nào ! thằng Vỹ vừa chạy đến gần vừa nói thật lớn
- Còn sớm mà ! Chơi thêm một chút nữa ! Uổng lắm . Thằng Sơn nhăn mặt cào nhào vì còn mê mẩn với trò chơi
- Sớm gì nữa ! Nghỉ thôi mai diễn rồi ! Nhanh chân cho nhờ tí nào !. Thằng Vỹ vừa nói vừa nghênh cái mặt hếch lên ra chiều việc rất quan trọng và khẩn trương .
- Vậy thì mình đi ! Kẻo thầy chờ !. Thằng Sơn vừa nói vừa đứng dậy phủi đít quần , xỏ chân vào dép
- Chị Kiều ơi ! Hôm nay chị làm ca sĩ nghe ! Thằng Ngọc vừa nói vừa bẻ miệng cho ra tiếng ngọng nghịu eo éo .
- Tui đập một cái là chết liền à nghen ! Kêu bằng anh chứ chị hả thằng khỉ kia .
- Hì.. Hì...! Ai biểu anh có tên con gái làm chi ?. Thằng Vỹ vừa nói vừa cười lem lém chân bước loạng choạng .
- Hay là để tui đóng vai Kim Trọng luôn cho trọn tuồng nhe ! Thằng Ngọc lại nói tiếp rồi nhe răng cười sặc sụa.
- Ê ! Kim Trọng cái con khỉ á ! Có nước là ma vương thành quỷ á ! Nói xong thằng Kiều nó rượt thằng Ngọc chạy cót cờ . Riêng thằng Ngự ngồi yên khi nãy cũng vội đứng dậy đi theo . Cả Bọn vừa đi vừa giỡn , những tiếng xỉa xói , tiếng cười khanh khách cứ vang lên . Bọn trẻ con đứa nói qua kẻ nói lại huyên náo cả con đường , không bao lâu thì đến nhà ông Phát . Thầy Phát dạy nhạc ! Ông dạy cho chúng cách đệm đàn , đánh trống , sô lô , guitar , bass , kèn xác xô phôn , thanh nhạc . Ông rất thương bọn trẻ , chúng con nhà nghèo và bản thân ông cũng nghèo như gia đình bọn trẻ . Ông không lấy tiền và bọn chúng cũng rất thương ông và không hề làm ông giận . Ông rất ít quát tháo , khi chúng sai chỉ khẻ tay nhẹ vào trán và nói rất nhỏ
- Sai rồi con ! Làm lại.....Từ từ nào ! Đừng gấp quá.....Chú ý ở chân nhớ đấy ! Giọng nói và cử chỉ của ông không hoa mỹ , không rườm rà
- Tui đập một cái là chết liền à nghen ! Kêu bằng anh chứ chị hả thằng khỉ kia .
- Hì.. Hì...! Ai biểu anh có tên con gái làm chi ?. Thằng Vỹ vừa nói vừa cười lem lém chân bước loạng choạng .
- Hay là để tui đóng vai Kim Trọng luôn cho trọn tuồng nhe ! Thằng Ngọc lại nói tiếp rồi nhe răng cười sặc sụa.
- Ê ! Kim Trọng cái con khỉ á ! Có nước là ma vương thành quỷ á ! Nói xong thằng Kiều nó rượt thằng Ngọc chạy cót cờ . Riêng thằng Ngự ngồi yên khi nãy cũng vội đứng dậy đi theo . Cả Bọn vừa đi vừa giỡn , những tiếng xỉa xói , tiếng cười khanh khách cứ vang lên . Bọn trẻ con đứa nói qua kẻ nói lại huyên náo cả con đường , không bao lâu thì đến nhà ông Phát . Thầy Phát dạy nhạc ! Ông dạy cho chúng cách đệm đàn , đánh trống , sô lô , guitar , bass , kèn xác xô phôn , thanh nhạc . Ông rất thương bọn trẻ , chúng con nhà nghèo và bản thân ông cũng nghèo như gia đình bọn trẻ . Ông không lấy tiền và bọn chúng cũng rất thương ông và không hề làm ông giận . Ông rất ít quát tháo , khi chúng sai chỉ khẻ tay nhẹ vào trán và nói rất nhỏ
- Sai rồi con ! Làm lại.....Từ từ nào ! Đừng gấp quá.....Chú ý ở chân nhớ đấy ! Giọng nói và cử chỉ của ông không hoa mỹ , không rườm rà
nhưng chứa đựng những thâm tình thiết tha vô bờ . Bản thân ông cũng thương yêu bọn trẻ như con vậy . Những khi trái gió trở trời , đứa nào bệnh ông đều ân cần săn sóc lo lắng đến tận cùng . Trên cuộc đời ! Không gì bằng tình cha mẹ , thầy trò ! Thật cao cả .
- Thầy ơi ! Hôm nay con đi cây sô-lô nghe ! Thằng Vỹ vừa nói vừa thử đàn
- Dạ thưa thầy ! Cho nó ngồi trống đi , nó đánh trống hay nhất bọn . Thằng Kiều nói
- Còn con guitar bass thôi ! Thưa thầy . Thằng Sơn đủng đỉnh lên tiếng .
- Thằng Hòa con đâu rồi ! Ông Phát đưa mắt tìm
- Dạ ! Con đây thưa thầy !.Thằng Hòa vừa nói cái đầu thì gật gật và mở đàn chỉnh âm tiết .
- Hôm nay con đàn organ và kiêm ca sĩ luôn vì bé Thủy hôm nay bận rồi không có đến , còn thằng Ngự ! Con đi cây sô-lô vậy ? Ông Phát nói
- Còn thằng Ngọc Thì kèn xác-xô-phôn nghe con ! Ông Phát bảo thêm
- Dạ còn con thổi sáo nghe thầy ! Thằng Kiều nói thêm , ông Phát gật đầu rồi mở tủ rút tập nhạc lý mở ra tìm bài . Cả bọn trẻ vừa đàn vừa hát đến xế trưa , ông Phát vừa nắn nhịp vừa đàn tranh họa điệu , vừa xướng âm một cách khéo léo. Một buổi tập thật hay và có nhiều ý nghĩa .
- Thôi đến đây nghĩ các con ! Ông Phát ôn tồn nói Trong thâm tâm ông bọn trẻ là niềm thương sâu lắng nhất mà ông có trong cuộc đời của ông . Những gì ông dạy chúng là cả tâm huyết mà ông theo đuổi từ rất lâu . Tâm hồn người thầy là sự hy sinh cao cả , là chuổi định hướng mà mổi mầm sống sẽ hướng về lối đi đã định trên đường đời , sự ban tặng có lẽ chỉ ở đây ! Chính nơi đây ! Không đâu khác . Ông nói trong tương lai khi lớn lên chúng sẽ thành một ban nhạc , điều này sẽ làm ông rất mừng ! Đó là niềm ước ao vô bờ bến của người Thầy ! Mà sự thành đạt là việc còn rất xa vời .
- Chị Kiều ơi ! Chị dễ thương quá !. Thằng Vỹ lại chọc quê
- Úynh bây giờ nghen ! Giởn hoài mét thầy cho coi !. Thằng Kiều dọa còn Vỹ thì le lưởi núp sau lưng Sơn .
- Thôi mà ! Kêu lần này thôi mai mốt không ghẹo nữa !. Thằng Vỹ vừa nói vừa hỉnh lổ mủi cười lớn . Cả Bọn kéo nhau ra về , trên đường cũng cảnh cười nói , chê bai , giận dỗi xiên qua xéo lại , có khi cười ầm ầm làm người đi đường cũng vui lây . Ôi ! Tuổi thơ là vậy ! Tuổi trẻ của hoài bão và nhiều ước mơ . Những tâm hồn trong trắng thiếu thời ấy có biết đâu những giây phút bên nhau cùng vui thật ngắn ngủi , có ai biết rằng một ngày mai kia cuộc đời sẽ ra sau , ước vọng bấy giờ sẽ như thế nào ?. Trong hoàn cảnh sống với những mơ hồ về tương lai , sự nghiệp đối với chúng thật khó hiểu và bất định . Trong tâm hồn non nớt chỉ biết vui cười , học hỏi ! Chúng có hay đâu ngoài xa kia chiến tranh vẫn còn chờ đợi chúng . Ngày mai kia khi lớn lên chúng cũng phải lao mình vào lửa đạn và những mất mát đau thương . Những ước ao to lớn nhưng đầy hoài bão của ông thầy dạy nhạc rồi có khi cũng sẽ tan thành mây khói . Sáng hôm ấy ! Ngày kết thúc chiến tranh rồi cũng đến . Thằng Hòa thì theo gia đình về Sài gòn , thằng Vỹ theo người thân xuống tàu đi viễn xứ và thằng Sơn thì theo mẹ về tới tận Quảng ngãi . Tất cả bọn chúng mổi người mỗi hướng , kẽ một nơi , phương trời nào xa lạ , thời gian cứ lặng lẽ trôi nhanh thấm thoát mà đã ba mươi năm........... Những đứa trẻ năm xưa đã trưởng thành , chúng cũng nối tiếp theo ông Phát trở thành những nhạc sĩ nổi tiếng khắp thế giới . Ôi ! Cái thế giới tuy lớn nhưng lại bé nhỏ trong tiếng đàn hát . Một hôm cuối mùa đông năm ấy ! Trên lối cũ con đường quê xưa , Cảnh vật ngày trước vẫn còn , tuy có thay đổi đôi chút . Bãi cát lúc trước bây giờ đã mọc đầy cỏ .
Cây phượng vĩ còn non lúc trước bọn trẻ cắm bậy để chơi trò cút bắt nay thành một tàn lớn tỏa nhiều cành . Thời gian ! Thời gian...... ! Đó là những chuổi ngày bất tận của tạo hóa . Một nhóm người trạc tuổi trung niên trong những bộ âu phục chỉnh tề , họ lặng lẽ bỏ chiếc xe hơi bóng loáng ngoài phố chợ . Họ đi bên nhau từng bước chậm như muốn nuốt chững cái con đường năm xưa ! Con đường thời thơ dại mà tâm tư của họ vẫn hướng về dù nay mỗi người một nơi . Loay hoay một lúc trước cái cổng đơn sơ bên hàng dậu nhỏ nghiêng nghiêng . Vẫn cái lu nước bằng sành cũ kỹ ngay gần trước cửa , vài ống sáo hỏng gác ngang qua bụi hoa hồng . Tất cả đập vào mắt họ là ngôi nhà nhỏ năm xưa vẫn còn quen thuộc . Ông Phát nay đã rất già , tóc ông bạc trắng bước chân run run da mặt nhăn nheo tay cầm cây gậy trúc ngồi trên ghế xếp gần sát mép trong cửa . Họ bước vào nhà nhìn ông , không hề ngỡ ngàng ! Không hề ngượng ngập ! Họ ôm lấy ông như những đứa con ôm lấy người cha thân yêu ! Tất cả họ đều khóc ! Nước mắt của họ rơi rơi theo nỗi niềm năm tháng , họ khóc cho ngày trùng phùng ! Cho tình thương thầy trò bao năm xa cách ! Cho sự thờ ơ của chính họ ! Ba mươi năm.....! Ba mươi năm.....! Giấc mơ dĩ vãng trong ngày trở về .
- Thưa thầy con là thằng Hòa ạ !
- Thưa thầy con là thằng Ngự sô-lô đây ạ !
- Con là thằng Kiều ạ !
- Con là Thằng Vỹ ạ !
- Con là thằng Sơn ạ !
- Con là Bé Thủy ạ ! Cả nhóm người lao nhao lên tranh nhau nói , giọng của họ trùng lấp nhau . Mừng mừng , tủi tủi phút chốc trôi qua ! Những nụ cười tiếng nói tuôn ra không dứt , họ kể cho ông Phát nghe những thành đạt của họ trong cuộc sống , những bước thăng trầm mà họ trải qua . Có niềm vui nào lớn hơn đối với một người thầy ! Ông thấy mình như trẻ lại , như tìm thấy ngày xưa trong hồi niệm . Những khuông mặt lớn tuổi , nhưng đượm nét thân quen làm ông liên tưởng đến mình trong quá khứ giống như họ . Ông cảm động rơi lệ ! Giọt nước mắt quý giá của ông rơi xuống mang theo tình thương xoa nhẹ tâm hồn cho họ.......Ông lẩm bẩm :
- Đủ cả rồi ! Không thiếu ai , tất cả đã trở về !. Tuy gối mỏi tay run nhưng tâm hồn ông vẫn vậy ! Vẫn cái tính ngang bướng như hồi thanh niên ! Không biết khuất phục trước khó khăn !. Ông vẫn hiền từ cần mẫn và nhớ thương đến họ , trông về một ngày thầy trò xum họp . Cả bọn vào vị trí ngày xưa là Hòa organ , Sơn guitar bass , Ngọc xác-xô-phôn , Kiều thổi sáo , Vỹ đánh trống , Ngự Sô-lô , Thủy thanh nhạc . Tất cả đàn hát say sưa....... đến xế chiều họ từ giã ông ra về trong quyến luyến . Ôi ! Tình thầy trò thật cao thượng . Tất cả họ còn nhớ đến ông ! Người thầy dạy nhạc xưa cũ.
- Thầy ơi ! Mai chúng con lại đi xa rồi........ Nhưng chúng con sẽ nhớ thầy mãi thôi ! Chúng con cầu trời thấy sống thật lâu để chúng con còn mãi mãi được gặp thầy.
- Thầy ơi ! Mai kia xa thầy chúng con sẽ vẫn nhớ mãi những lời thầy dạy ! Sẽ sống có ích cho đời , tấm lòng và lời dặn dò của thầy sẽ theo chúng con trên bước đường của tương lai . Nói xong tất cả họ đều ngấn lệ , họ khóc cho buổi chia ly . Ông Phát tiển họ ra cửa , những đứa học trò của ông họ sẽ đi xa....! Rất xa....! Nhưng đã mang âm hưởng của ông ! Âm thanh của cuộc đời ông cho mọi người niềm hi vọng cuôc sống . Đến mùa hè năm ấy ! Họ cũng trở lại và lần này họ xây cho ông một căn nhà mới , những dụng cụ nhạc khí năm xưa ông vẫn giữ lại và xếp nó ở vị trí trang trọng ở phòng khách như ngày xưa . /.
Viết xong lúc 7:00 PM
2006
Đông Hòa
Keo Sịt Tóc
Sáng hôm sau lại thấy đám trẻ, bác Ty đến kiếm Phong và đưa cho cậu tờ giấy $20.00 để thưởng thì cậu ta từ chối và nói: " thưa ông, có lẽ ông lớn tuổi lẩm cẩm, hôm qua ông đã thưởng cho con rồi, mẹ con dậy là phải thành thật nên con không dám nhận nữa." Bác Ty nói: " Mẹ con biết gì mà dậy, hôm qua là tiền thưởng của ông, còn đây là tiền thưởng của bà vì bà đã phát hiện tác dụng tuyệt vời của lọ keo sịt tóc đêm qua...."
Hải Nguyễn
Fw: Cung Cuoi Voi Nha Van Tra Lu Toronto( NL suu tam)
Tòa phán quyết:
“Ở với vợ lớn, không được ở với vợ nhỏ”. Vì bà vợ lớn bị đau không ra tòa được.
Ông Tư Chơi bèn sửa phán quyết của tòa rồi đưa về nhà cho vợ đọc.
Ông chỉ sửa chút xíu, chỉ đổi chỗ dấu phết mà thôi.
Phán quyết được sửa như sau:
“Ở với vợ lớn không được, ở với vợ nhỏ”.
Một câu chuyện ngắn khác, chuyện “Thiên Thần Bay” (trang 400):
Bé hai lên 4 tuổi hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, thiên Thần có cánh và biết bay phải không mẹ?
- Đúng. Nhưng sao con lại hỏi vậy?
- Tại vì lúc sáng khi mẹ đi chợ thì con thấy ba gọi chị Hai giúp việc là “Thiên Thần có cánh của anh ơi”.
Con chưa thấy chị ấy bay bao giờ. Vậy bao giờ thì chị Hai bay hở mẹ?
- Ngay bây giờ!
Nguồn gốc người Nhật là người Huế:
Một nhà nhân chủng học Nhật Bản đi tìm nguồn gốc ngời Nhật. Ông đã chu du khắp thế giới mà không hề tìm ra dấu vết. Nơi cuối cùng ông đến là Việt Nam. Một bữa kia ông đi xe lửa từ Sàigòn ra Huế. Khi vừa ra khỏi nhà ga thì ông nghe thấy hai người địa phương đang nói chuyện với nhau:
Mi đi ga ni?
Ừ, tau đi ga ni. Mi đi ga mô?
Ga tê. Tau đi ga tê.
Ga tê ga chi?
Ga Lăng Cô tề
Rằng đông như ri?
Ri mà đông chi!
Mi ra ga mô?
Ra ga Nam Ô
Khi mô mi đi?
Chừ chi khi mô
Mi lo ra đi
Ừ, tau đi nghe mi.
Nghe xong, ông Nhật mừng quá, thốt lên: Tạ ơn Trời, tôi đã tìm ra nguồn gốc tổ tiên của tôi rồi. Người Huế chính là tổ tiên của người Nhật Bản.
Sầu Thu
(thuận nghịch độc)
Bay xa ngọn bấc gió thu đầu
Rụng lá vàng xưa lối biết đâu
Mài miệt giấc mơ trong biển nhớ
Vắng xa hồn mộng giữa tim sầu
Ngày qua tháng đợi tình vương vấn
Phố muộn đêm tàn trăng khuyết sâu
Dài ngắn lệ thương đời trắng bạc
Ai chờ chậm bước lạc bên cầu
Nguyễn Chí Hiệp
25.7.2013
Bay xa ngọn bấc gió thu đầu
Rụng lá vàng xưa lối biết đâu
Mài miệt giấc mơ trong biển nhớ
Vắng xa hồn mộng giữa tim sầu
Ngày qua tháng đợi tình vương vấn
Phố muộn đêm tàn trăng khuyết sâu
Dài ngắn lệ thương đời trắng bạc
Ai chờ chậm bước lạc bên cầu
Nguyễn Chí Hiệp
25.7.2013
Wednesday, July 24, 2013
Hạ nhớ
(thuận nghịch độc)
Em về gửi nhớ dáng ngây thơ
Ngõ trước chờ ai mắt vẩn vơ
Thềm dưới bước trông hoài cảnh hạ
Phố sau trăng lại ẩn sương mơ
Êm lời nhạc vọng nghe xao xuyến
Dạo khúc tình xa thoảng nhẹ hờ
Thêm muộn giấc sầu đêm chiếc bóng
Mềm say giọng hát tiếng đàn tơ
Nguyễn Chí Hiệp
25.7.2013
(*) đọc từ trên xuống trái qua phải
và đọc từ dưới lên phải qua trái
Em về gửi nhớ dáng ngây thơ
Ngõ trước chờ ai mắt vẩn vơ
Thềm dưới bước trông hoài cảnh hạ
Phố sau trăng lại ẩn sương mơ
Êm lời nhạc vọng nghe xao xuyến
Dạo khúc tình xa thoảng nhẹ hờ
Thêm muộn giấc sầu đêm chiếc bóng
Mềm say giọng hát tiếng đàn tơ
Nguyễn Chí Hiệp
25.7.2013
(*) đọc từ trên xuống trái qua phải
và đọc từ dưới lên phải qua trái
Mơ về nơi xa
Ngày đến trái tim ta vẫn còn mơ
Tình yêu với em một ngày xa xưa
Giọt nước mắt rơi rơi lần đưa tiễn
Cát bụi thời gian ngủ lại bốn mùa
Ngày mới vấn vương mãi dáng hình em
Kìa đôi mắt sáng , mái tóc hoặc huyền
Đi qua phố mỗi chiều khi tôi đến
Mong ước đời này chung lối về
Vì đâu tình ta lỡ làng hỡi em ơi
Trời bao la không giữ em trên đời
Đành thôi rơi ngấn lệ buồn thương tiếc
Khi mỗi lần viếng mộ giữa mùa thu
Ngày đến vẫn nơi đây lối đi về
Ngày đến cơ đơn bước chân tìm đi
Lóng lánh ánh trăng nửa đêm thức vọng
Tình ơi , có hay tôi đã về đây ....
Nguyễn Chí Hiệp
24.7.2013
Tình yêu với em một ngày xa xưa
Giọt nước mắt rơi rơi lần đưa tiễn
Cát bụi thời gian ngủ lại bốn mùa
Ngày mới vấn vương mãi dáng hình em
Kìa đôi mắt sáng , mái tóc hoặc huyền
Đi qua phố mỗi chiều khi tôi đến
Mong ước đời này chung lối về
Vì đâu tình ta lỡ làng hỡi em ơi
Trời bao la không giữ em trên đời
Đành thôi rơi ngấn lệ buồn thương tiếc
Khi mỗi lần viếng mộ giữa mùa thu
Ngày đến vẫn nơi đây lối đi về
Ngày đến cơ đơn bước chân tìm đi
Lóng lánh ánh trăng nửa đêm thức vọng
Tình ơi , có hay tôi đã về đây ....
Nguyễn Chí Hiệp
24.7.2013
Tuesday, July 23, 2013
Nếu một mai em có về xứ Huế
Nếu một mai em có về lại Huế
Cho tôi xin chút kỷ niệm với nàng
Và để thấy màu xanh, xanh của nước
Chảy êm đềm trên mặt sông Hương Giang
Nếu một mai em có qua Thượng Tứ
Ghi giùm tôi hình ảnh của ngày xưa
Màu lá úa , màu trăng mờ khuyết nửa
Màu của một tối cùng ai chân bước đùa
Ôi, giấc mơ hồn tôi nhớ tình nhân
Đã một lần đừng chân giữa Phật Đài
Lời khấn nguyện , một lời như ước vọng
Cõi đời này vui hạnh phúc bên ai
Ngờ đâu tình như bóng mây cuối ngày
Trôi về Bến ngự tiễn biệt người đi
Giọt nước mắt êm đềm rơi xuống
Mưa lòng người hay mưa giữa lòng ai ....
Nếu một mai em rời xa phố Huế
Thì xin hãy giữ lại chút tình xưa
Giữ lại những hàng cây hoa phượng tím
Nỗi vui buồn quanh chiếc nón bài thơ
Nguyễn Chí Hiệp
24.7.2013
Buồn tháng ngày xa
Ngày tháng trôi đi về đâu hỡi
Để lại mình ta cô đơn chốn này
Xuân qua đi hạ thu đông tới
Buồn phiền nửa ánh trăng chờ ai
Đường vắng bước chân ta lẻ loi
Trăm năm còn nhau không hỡi người
Nước mắt xin một lần rơi xuống
Vì em ta sẽ chờ xong kiếp đời
Đêm nay đứng bên dòng sông cũ
Nước vẫn trôi tả tơi lục bình
Cánh hoa tím cố vương trên sóng
Phải chăng gửi ta chút niềm tin
Ngày tháng đi qua quá nửa đời
Tóc trắng hồn ta bạc trắng rồi
Hơi đất trái tim như gần lại
Tình ơi , xin đến bên người ơi ...
Nguyễn Chí Hiệp
24.7.2013
Mai về thăm quê Mẹ
Mai ta về thăm quê hương Mẹ
Để nghe Tiên Lãng sóng biển về
Hương mặn ngấm trên môi thay lệ
Khóc cho một đời mẹ phải gian truân
Mai ta về đón lại tình thâm
Tiếng gọi thân thương ấm cả lòng
Tiếng của thời gian còn vang vọng
Một thuở nào Mẹ rời bỏ nơi đây
Ách thống khổ quàng lên vai của Mẹ
Giặc về giày xé đất quê cha
Gia đình tan nát đành ly xứ
Bây giờ đã mất chục năm trôi qua
Nhớ mẫu từ trong lòng xót xa
Mẹ ngủ bình yên trời Nam hạ
Để lại dương trần con mãi mãi cô đơn ....
Nguyễn Chí Hiệp
24.7.2013
Để nghe Tiên Lãng sóng biển về
Hương mặn ngấm trên môi thay lệ
Khóc cho một đời mẹ phải gian truân
Mai ta về đón lại tình thâm
Tiếng gọi thân thương ấm cả lòng
Tiếng của thời gian còn vang vọng
Một thuở nào Mẹ rời bỏ nơi đây
Ách thống khổ quàng lên vai của Mẹ
Giặc về giày xé đất quê cha
Gia đình tan nát đành ly xứ
Bây giờ đã mất chục năm trôi qua
Nhớ mẫu từ trong lòng xót xa
Mẹ ngủ bình yên trời Nam hạ
Để lại dương trần con mãi mãi cô đơn ....
Nguyễn Chí Hiệp
24.7.2013
Nửa nụ yêu
Nửa nụ yêu
Em về Sài Gòn gom từng hạt nắng
nắng hư hao, vàng mái tóc xanh xao
như trái tim em: khô cằn, cháy cạn
vết nứt tâm hồn, vá rồi vẫn còn đau
Em về Sài gòn, gom từng hạt mưa mau
rơi xuống đời nhau, nát nhàu chăn gối
nắng chiều vàng không đủ ngời tỏa lối
bởi anh đi rồi, chỉ còn bóng tối vây quanh
Em về Sài gòn, tìm lại bóng dáng anh
vùng trời Nam, quê hương mình yêu dấu
chờ mưa tạnh, nắng dịu dàng le lói
mộng cầu vồng ta nối lại duyên xưa
Em về Sài gòn, bây chừ vẫn còn mưa
hạt nắng lung linh, hạt nắng mềm tan biến
cơn mưa mùa Hạ, mưa buồn da diết
cánh cửa hồn em chợt khép, cô đơn!
Em về Sài Gòn, mong tìm lại nụ hôn
từ phút giận hờn, không thèm nhận nữa
để hôm nay, tình xa rồi một thuở
lại thèm thuồng, dù chỉ... nửa... nụ... yêu!!!
Phương Vy
nắng hư hao, vàng mái tóc xanh xao
như trái tim em: khô cằn, cháy cạn
vết nứt tâm hồn, vá rồi vẫn còn đau
Em về Sài gòn, gom từng hạt mưa mau
rơi xuống đời nhau, nát nhàu chăn gối
nắng chiều vàng không đủ ngời tỏa lối
bởi anh đi rồi, chỉ còn bóng tối vây quanh
Em về Sài gòn, tìm lại bóng dáng anh
vùng trời Nam, quê hương mình yêu dấu
chờ mưa tạnh, nắng dịu dàng le lói
mộng cầu vồng ta nối lại duyên xưa
Em về Sài gòn, bây chừ vẫn còn mưa
hạt nắng lung linh, hạt nắng mềm tan biến
cơn mưa mùa Hạ, mưa buồn da diết
cánh cửa hồn em chợt khép, cô đơn!
Em về Sài Gòn, mong tìm lại nụ hôn
từ phút giận hờn, không thèm nhận nữa
để hôm nay, tình xa rồi một thuở
lại thèm thuồng, dù chỉ... nửa... nụ... yêu!!!
Phương Vy
Ước Vọng Đêm Giáng Sinh
Thánh Đường em có đến không
Để gửi lời nguyện theo gió
Đón lấy tuyết mùa rơi vỡ
Để nghe lòng mình nhớ trăng
Nhẹ lòng em bước bâng khuâng
Đêm Thánh Vô Cùng vừa thấy
Lời Chúa Trời xa đến vậy
Nhưng vẫn sưởi ấm hồn em
Nửa đêm vang tiếng chuông ngân
Quỳ bên chấp tay khấn vọng
Trái tim một thoáng lay động
Nghe Tình Thiên Chúa yêu thương
Tình Thiên Chúa ngự muôn phương
Cùng em một lần ở lại
Lóng lánh giữa nến sáng mãi
Phước Lành đêm này gửi nhau...
đông hòa Nguyễn Chí Hiệp
24.12.2009
Vẫn còn ru em
Hờn giận nữa đi
Bên này cõi nhớ sẽ vì em thôi
Một thoáng bồi hồi
Giấc mơ đên vẫn đơn côi một mình
Tay buông tiếng nhạc ân tình
Thế sao em vẫn ngồi im lạnh lòng
Mai này sẽ tới mùa đông
Tuyết rơi trắng mộng mênh mông nổi niềm
Mai này ta thức trọn đêm
Ru em ngủ nhé để quên nỗi buồn
Nhìn em lệ bỗng rơi tuôn
Thương vừa gửi lại giữa vườn yêu đương
Tỉnh giấc vô thường
Nghe hồn day dứt đoạn trường tương tư
Đến tận nghìn thu
Vì em ta vẫn còn ru tiếng lòng ....
Nguyễn Chí Hiệp
23.7.2013
Monday, July 22, 2013
Ngại ngần
Nếu đôi mình còn yêu nhau
Thì xin em hãy giữ lại
Hình ảnh những ngày xưa ấy
Mà em còn đứng bên tôi
Nếu lỡ tình đã xa xôi
Bước thời gian cũng quá muộn
Tôi vẫn sẽ còn lưu luyến
Nhớ thương bóng hình của em
Nếu một chiều qua phố buồn
Mưa ngàn trở về giá lạnh
Cô đơn trong căn phòng vắng
Mình hối tiếc cuộc tình tan...
Nếu trăm năm đến vội vàng
Mái đầu cũng sẽ bạc trắng
Gậy trên tay cũng sẽ nặng
Lối xưa bước có ngại ngần ...
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Thì xin em hãy giữ lại
Hình ảnh những ngày xưa ấy
Mà em còn đứng bên tôi
Nếu lỡ tình đã xa xôi
Bước thời gian cũng quá muộn
Tôi vẫn sẽ còn lưu luyến
Nhớ thương bóng hình của em
Nếu một chiều qua phố buồn
Mưa ngàn trở về giá lạnh
Cô đơn trong căn phòng vắng
Mình hối tiếc cuộc tình tan...
Nếu trăm năm đến vội vàng
Mái đầu cũng sẽ bạc trắng
Gậy trên tay cũng sẽ nặng
Lối xưa bước có ngại ngần ...
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Nhớ tình xa
Nắng treo hiên nhà buổi sáng
Thức dậy nỗi buồn trong tim
Em đi rồi từ dạo ấy
Bỏ lại tiếng thương trong lòng
Nắng qua khe cửa lấp lánh
Thấy ngàn vì sao long lanh
Thấy một cõi mơ chìm ẩn
Hỡi em, ta sầu vì ai ?
Nắng trôi hun hút sông dài
Thấy nửa vầng trăng hấp hối
Thấy con đò qua bến vội
Như một lần chờ tiễn em
Nắng in vết trong kỷ niệm
Giọt buồn trên mắt rơi rơi
Bao năm xa rồi em hỡi
Vì đâu hồn ta mãi nhớ người ....
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Phai tàn
Ta về đây đêm mùa thu
Vườn trăng hắt hiu tuổi nhớ
Lá vàng hay là duyên nợ
Cuộn mình chung chiếu chăn
Ta về tháng ngày mênh mang
Thấy ngàn hoa không còn nữa
Thấy trời xanh trăng khuyết lỡ
Lệ rơi , lệ rơi cõi buồn
Ta về thăm mới tình xưa
Dáng em xa mờ nỗi nhớ
Cung phím chìm trong hơi thở
Nụ hôn rã rời bơ vơ
Ta về lạc lối rừng hoang
Ngủ say trong men rượu đắng
Đất trời chìm nơi vô tận
Chỉ còn khoảng trắng phai tàn
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Dệt mộng mùa xuân
thơ : Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
sáng tác & trình bày : NS Duy Khả
Dựa theo tác phẩm : Tình Xuân
Tình xuân
Mùa xuân em vui cùng hoa nắng
có tiếng chim giữa trời líu lo
cùng nhau hát bài ca tình ái
mê say với hi vọng tuổi thơ
mùa xuân có trăm hoa đua nở
tóc em cài nụ thắm ban sơ
tóc em cài nụ hồng yêu dấu
ta yêu em , tình ta mãi chờ
mùa xuân hôm này ta có nhau
nắm tay dệt mơ ước muôn màu
ta dìu em về miền hạnh phúc
ta mê say nụ hôn ngọt ngào
mùa xuân trên đường quê rước lễ
áo dài em bước đi thướt tha
áo thụng trông anh kỳ lạ quá
vào đến nhà kính lạy mẹ cha
mùa xuân cưới em thật rình rang
cuối xón rộn xa tới đầu làng
cô dâu mới trong tà áo mới
cùng em trăm năm dệt mộng vàng
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
03.8.2011
sáng tác & trình bày : NS Duy Khả
Dựa theo tác phẩm : Tình Xuân
Tình xuân
Mùa xuân em vui cùng hoa nắng
có tiếng chim giữa trời líu lo
cùng nhau hát bài ca tình ái
mê say với hi vọng tuổi thơ
mùa xuân có trăm hoa đua nở
tóc em cài nụ thắm ban sơ
tóc em cài nụ hồng yêu dấu
ta yêu em , tình ta mãi chờ
mùa xuân hôm này ta có nhau
nắm tay dệt mơ ước muôn màu
ta dìu em về miền hạnh phúc
ta mê say nụ hôn ngọt ngào
mùa xuân trên đường quê rước lễ
áo dài em bước đi thướt tha
áo thụng trông anh kỳ lạ quá
vào đến nhà kính lạy mẹ cha
mùa xuân cưới em thật rình rang
cuối xón rộn xa tới đầu làng
cô dâu mới trong tà áo mới
cùng em trăm năm dệt mộng vàng
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
03.8.2011
Tình Ta Đã Muộn
Bài hát phổ thơ Phạm Ngọc từ 2009, hôm nay có CƠ HỘI nhờ Dĩ Vãng Buồn làm Video để nhớ một chút về DĨ VÃNG Hahaha
sao mà trùng hợp quá sức, Gìa Nhất thì nhớ Dĩ Vãng ..... lại được người mang tên Dĩ Vãng BUỒN làm cho cái Video này đây
nên đem khoe cả nhà GIÀ nghe cho VUI
Tự VIẾT
Rồi TỰ HÁT
Nhờ làm Video
Rồi Tự đem đi KHOE Hahahaha
Vườn Hoang
Thơ Đông Hòa NCH
Nhạc Lã Mộng Thường

Lời thơ
Còn đó không em tháng ngày một kiếp sống
Vườn hoang xinh gót ngọc vờn bên sông
Em đang vừa nặng lòng yên lẽ
Suối tóc dài chảy không cuốn rối
Đôi tay nào vội khẽ từng đôi
Còn đó không em nẻo đường đầy gian khó
Một ngày xưa cho phiếm sầu trinh nữ
Em âm thầm vừa thèm cuộc sống
Của người mộng tuổi hai mươi
Thời gian xoáy đi như dòng nước trắng đục
Mang đời em vụt suốt một mùa ngâu
Cho em về gội sầu tâm trí
Gói hồn ví tiếng thở dài
Một ngày người đi sống mòn cuộc đời đầy
Khi tìm về đây không còn lại gì
Người xưa năm ấy đã ra đi
Còn khóc chăng người ơi
Ngày ấy ta đi rời tình yêu trong tiềm thức
Từng mùa thu cuốn mòn dài ký ức
Của thuở nào chìm thương nhớ
Nơi đâu rồi em bơ vơ
Giọt nước mắt ấy chảy hoang vu
Vì đêm không ngủ tìm bóng xưa
Nhạc Lã Mộng Thường
Lời thơ
Còn đó không em tháng ngày một kiếp sống
Vườn hoang xinh gót ngọc vờn bên sông
Em đang vừa nặng lòng yên lẽ
Suối tóc dài chảy không cuốn rối
Đôi tay nào vội khẽ từng đôi
Còn đó không em nẻo đường đầy gian khó
Một ngày xưa cho phiếm sầu trinh nữ
Em âm thầm vừa thèm cuộc sống
Của người mộng tuổi hai mươi
Thời gian xoáy đi như dòng nước trắng đục
Mang đời em vụt suốt một mùa ngâu
Cho em về gội sầu tâm trí
Gói hồn ví tiếng thở dài
Một ngày người đi sống mòn cuộc đời đầy
Khi tìm về đây không còn lại gì
Người xưa năm ấy đã ra đi
Còn khóc chăng người ơi
Ngày ấy ta đi rời tình yêu trong tiềm thức
Từng mùa thu cuốn mòn dài ký ức
Của thuở nào chìm thương nhớ
Nơi đâu rồi em bơ vơ
Giọt nước mắt ấy chảy hoang vu
Vì đêm không ngủ tìm bóng xưa
Xin Chút Buồn Tan
Hôm nay già nhị này buồn quá vì lâu rồi không nghe, không thấy già trẻ mãi lên tiếng
thôi thì hát và post bài nhạc này cho đỡ buồn
Thơ: Thu Nguyệt
Nhạc: Nguyễn Hải Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hai
Videoclip: Dĩ Vãng Buồn
Hát cho đỡ buồn: Nguyễn Hải
thôi thì hát và post bài nhạc này cho đỡ buồn
Thơ: Thu Nguyệt
Nhạc: Nguyễn Hải Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hai
Videoclip: Dĩ Vãng Buồn
Hát cho đỡ buồn: Nguyễn Hải
Mai lìa đời
Mai lìa đời ta sẽ yên ngủ
Nằm trên giấc mơ của đại ngàn
Mỗi tối nghe côn trùng vang tiếng
Lời hát ru cõi buồn mênh mang
Mai lìa đời , cuộc tình sẽ tàn
Em về phố mới sống huy hoàng
Em về bên người vui hạnh phúc
Sẽ quên người rời cõi thế nhân
Mai về mùa xuân cũng sẽ dứt
Những cuộc vui cũng sẽ tan mau
Cúi đầu người ơi đừng thương xót
Một ngày xưa ta còn bên nhau
Mai lìa đời. không lối đi về
Thôi đành giữ lại chút tình xưa
Thôi đành trả em ngày tháng cũ
Nhẹ nhàng thả theo khói sương mờ
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Sunday, July 21, 2013
Vẫn muốn mẹ ở bên mình
Vẫn muốn như đứa bé sơ sinh
Ngủ yên trong vòng tay mẹ
Hương sữa nuôi con từ dạo ấy
Muôn đời con không thể nào quên
Vẫn muốn mình như một đứa trẻ
Ngồi bên dốc mỗi chiều đợi mẹ
Chuyến xe mang tình thương về đến
Bàn tay vuốt ve đầy nỗi niềm ...
Vẫn muốn dựa bờ vai của mẹ
Nghe hơi ấm tình thương bao la
Con sẽ ngủ và nghe lời hát
Lời ru con giấc mơ nghìn xa
Vẫn muốn nhưng ước mơ không đến
Tỉnh giấc lệ con rơi rơi đầy
Mẹ đi xa rồi thiên thai ấy
Nào nghe được lời than chốn này
Vẫn muốn thêm một lần gặp mẹ
Để ngắm lại dáng hình thân thương
Ngày đi tới cõi đời con đơn độc
Không còn mẹ , không còn người ủi an .....
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Đợi người tình xưa
Ngày qua đi ta giữ được gì ?
Một dòng kỷ niệm bên người ấy
Một lời nói chưa từng vấy mực
Êm êm ru cõi mộng yêu đương
Ngày qua đi vẫn cứ lạc đường
Cõi tình hun hút lối về xa
Dòng sông đưa em qua bến lạ
Đừng lại bên này ta xót thương
Nhìn theo ngọn sóng tỏa muôn trùng
Lòng ta nghe nỗi buồn cô đơn
Người đi đã mấy năm rồi nhỉ ?
Thế sao mình lại chẳng hề quên
Ngày qua đi, ngày đến trở lại
Pha trắng màu tóc đời lữ nhân
Nghìn sau phải chăng sẽ gần lại
Ta ngồi đây , ta ngồi đợi nàng ....
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Ngày mới ta chẳng còn em
Ngày mới đến ta chẳng còn em
Lời muốn nói sao đã vội quên
Giọt nước mắt đỉnh sầu cô đọng
Vì đâu thả rơi xuống bên thềm
Ngày mới đến ta muốn tìm quên
Dáng hình em trong ngàn nỗi nhớ
Dáng hình em trong lời duyên nợ
Thấm đầy những khúc nhạc buồn đau
Thôi từ đây vĩnh viễn chia lìa
Giữ em ta về thăm mộ úa
Nhặt lấy chiết lá vàng khô héo
Hình trái tim của ngày còn yêu
Ngày mơi qua cũng sớm về chiều
Nửa vùng tối hoang vu tịch liêu
Em hỡi , nửa đời ta vẫn thiếu
Một mối tình của một thời yêu
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Mưa buồn
Mưa buồn em ngồi bên song cửa
Ngắm màn đêm mờ trong gió lạnh
Nỗi niềm tâm sự ngày xưa ấy
Day dứt vì đâu , bởi vì đâu ?
Mưa buồn từng hạt rơi trên đất
Cuốn về đây tận cõi xa xăm
Tình ơi , hồn em đạ giá lạnh
Vì sao người không trở về đây
Đêm buồn trong men rượu say
Chợt thấy đất trời như nghiêng ngã
Trái tim của em vừa mệt lã
Đớn đau gửi theo mối tình xa
Mưa buồn tiếng than thay lời ca
Nhạc hỡi , rã rời cung phím
Nhạc hỡi , thôi đừng quyến luyến
Để em ngủ yên giấc tối này
Nguyễn Chí Hiệp
22.7.2013
Subscribe to:
Posts (Atom)